Mà những kẻ mang theo một bầu nhiệt huyết đến, cuối cùng lại bị dội cho một gáo nước lạnh.
Sư Xuân không gặp, một người cũng không gặp, không những chính hắn không gặp, còn không cho phép Ngô Cân Lượng đi gặp.
Không gặp đã đành, không ít người vốn dĩ chẳng có chút tiền bạc tích cóp nào, lặn lội đường xa mà đến, há phải chỉ cần thổi một hơi liền đến, là cần phải tiêu pha, có huynh đệ tìm Sư Xuân mượn tiền, nghĩ bụng các ngươi giàu có như thế, cho ta mượn hai ba ngàn chắc cũng chẳng sao.
Kết quả vẫn là một gáo nước lạnh dội xuống, Sư Xuân không cho mượn, cũng không cho Ngô Cân Lượng mượn.
Vậy ta tự lực cánh sinh được chưa? Đáng tiếc Lâm Kháng thành cũng không phải nơi phồn hoa thiếu người, không dễ tìm việc, nhưng Lâm Kháng thành là địa bàn của Vô Kháng Sơn, nên bọn họ hy vọng đại đương gia giúp tìm việc.