Dù vậy, đại khái những lời hắn kể cũng đủ khiến Biên Kế Hùng và những người khác phải trợn mắt há mồm, thế này cũng được sao?
“Chẳng phải trên tay có danh bài để nghiệm chứng sao? Sao có thể giả mạo mà nhân mã Huyền Châu không tra xét?” Kha trưởng lão nhịn không được hỏi.
Những người khác cũng dồn ánh mắt nghi hoặc về phía Sư Xuân.
“Tìm một mảnh sắt, gõ thành hình dạng đại khái là được, bên này treo bài thật, bên kia treo bài giả, lúc có người nhìn thì như vầy, như vầy, rồi lại như vầy.” Sư Xuân vén tay áo, chỉ vào cổ tay làm động tác giải thích.
Kha trưởng lão hiểu ra, kinh ngạc nói: “Cứ thế mà cũng lừa gạt được? Bọn họ không tra xét kỹ sao?”