Hắn lười cùng nữ nhân này lằng nhằng, ngồi xổm xuống lục soát trên người Chu Tắc.
Sư Xuân liền giao phó: "Tìm cho ra tử mẫu phù mà bọn chúng dùng để liên hệ với Hồ Yên Đạo."
Tượng Lam Nhi thật sự cạn lời, phát hiện hai tên này đúng là không sợ trời không sợ đất, không biết là người của mạch nào mà có thể khiến bọn hắn làm xằng làm bậy như vậy? Cứ tiếp tục làm loạn, thật sự bị chú ý tới, thì thử hỏi có mạch nào có thể che chở nổi? Nàng rất hoài nghi, hai tên này có thật là người của Ma Đạo không? Ma Đạo hiện nay, làm gì có kẻ nào ngang tàng càn rỡ như thế, quả thực là khó tin.
Ngô Cân Lưỡng vơ vét mấy cái túi đeo lên người, trên tay cũng cầm một đống tử mẫu phù đưa tới, "Xuân, trên người mỗi tên đều có nhiều hơn một tử mẫu phù, quỷ mới biết cái nào là dùng để liên lạc với Hồ Yên Đạo."
"Chẳng phải có kẻ sống đây sao." Sư Xuân nhận lấy đống tử mẫu phù, đi tới bên cạnh Tuân Lăng Ấn, ném xuống đất, sau đó làm cho Tuân Lăng Ấn tỉnh lại.