Nam nhân có râu quai nón mặc áo xanh tên là Chử Cạnh Đường, là người dẫn đầu của Bích Lan Tông. Sư Xuân nhìn Ngô Cân Lượng tám chuyện thân thiết với người ta mà không biết nói gì.
Cả hai người họ theo đám người Huyền Châu trở về doanh trại, rồi lại theo Quản Ôn đến khu trung tâm của doanh trại, trên ngọn đồi ở giữa gặp được Mộc Lan Thanh Thanh.
Đúng thật là một nữ nhân rất đẹp, có dung mạo, có dáng dấp, có khí chất, lại xuất thân cao quý. Cả hai người ngay lập tức bị vẻ đẹp và phong thái của Mộc Lan Thanh Thanh cuốn hút.
Sư Xuân thì còn đỡ, trong lòng hắn có lý tưởng, không dễ bị mê hoặc bởi sắc đẹp, nhưng cũng phải thừa nhận rằng tầm nhìn của mình trước đây quá hạn hẹp.
Lúc ở vùng đất lưu đày, hắn đã nghĩ rằng Miêu Diệc Lan có sắc đẹp tuyệt đỉnh khó ai vượt qua. Nhưng giờ đây, rõ ràng hắn chỉ là ếch ngồi đáy giếng, về nhan sắc, dù là Tượng Lam Nhi hay Mộc Lan Thanh Thanh trước mắt, đều vượt xa Miêu Diệc Lan rất nhiều.