Hắn không muốn làm vậy, nhưng lại không thể không làm. Chẳng còn cách nào khác, những kẻ dưới trướng Mai U (ám chỉ đám Thuế Giám) hiện giờ chưa thể diệt khẩu. Nếu đám Thuế Giám đồng loạt biến mất lúc này, lập tức sẽ gây nghi ngờ, A Tầm ắt sẽ tới xác minh.
Đương nhiên, diệt khẩu vẫn phải diệt khẩu, nhưng không phải lúc này, phải chờ phong ba qua đi.
Bởi vậy, cách ổn thỏa nhất hiện giờ, chính là khiến vị A Tầm đại nhân này không thể mở miệng nữa.
Lúc này, hắn đứng trên cao nhìn xuống A Tầm đại nhân đang thoi thóp, đâu còn chút dáng vẻ nịnh bợ lúc trước, lạnh nhạt nói: "Ngươi có biết vì sao những kẻ giỏi đạo này như ngươi lại hiếm hoi, vì sao lại không sống thọ không? Bởi vì người đời đều có bí mật, sự tồn tại của loại người như các ngươi sẽ khiến tất cả mọi người đều có ngày bất an, cho nên kết cục của ngươi kỳ thực đã định sẵn rồi, chỉ là sớm hay muộn mà thôi, không trách được ta!"
Dứt lời, một kiếm quán thấu đầu A Tầm, rút kiếm, thân kiếm khẽ rung, thu kiếm.