Nàng không biết phải nói gì, cũng không lên tiếng, nhưng trong lòng vẫn canh cánh một câu hỏi, nếu thật sự hối hận, sao đến hôm nay mới tới, lúc ta ở trong lao ngục chịu muôn vàn khổ sở, các người ở đâu?
Thấy nàng không nói gì, Ngao Hồng Du chưởng môn và Liêm trưởng lão nhìn nhau, sau đó cùng đưa mắt ra hiệu cho Bách Đình Phương.
Bách Đình Phương lên tiếng: “Hướng Tâm, nghe nói ngươi đã được ghi danh vào Thần Hỏa Minh Ước, ngày mai sẽ tiến vào Thần Hỏa Vực, có thật không?”
Bọn họ đến đây chính vì chuyện này, bất ngờ nghe tin môn đồ bị trục xuất của môn phái sắp tiến vào Thần Hỏa Vực, khiến trên dưới toàn phái chấn động.
Thần Hỏa đối với luyện đan sư chẳng khác nào thánh vật trong lòng luyện khí sư, tiếc rằng Thần Hỏa Vực lại bị đám người luyện khí kia thao túng, khiến luyện đan sư thèm khát mà không có được, chỉ đành ngậm ngùi than thở.