Bế quan nửa năm chưa từng rời đi, vừa được yêu cầu tham gia “Thần Hỏa Minh Ước”, người đã đột nhiên rời đi, điều này khiến Tượng Lam Nhi cùng những người khác hết sức chú ý.
Ngày hôm sau, Phượng Trì mang theo tin tức vừa nghe ngóng được đi vào phòng Tượng Lam Nhi.
“Là bọn họ?” Tượng Lam Nhi kinh ngạc, đối với Chử Cạnh Đường bọn họ, nàng cũng coi như quen thuộc, kỳ quái hỏi: “Vì sao bọn họ lại bị nhốt trong đại lao Vương đô?”
Phượng Trì đáp: “Theo lời khai tra được, sau Thiên Vũ Lưu Tinh đại hội, mười một vị lĩnh đội các môn phái này bị môn phái của mình trục xuất khỏi sư môn, vì oán hận đầu sỏ gây ra chuyện này là Thạch Xuân, nên dự định ám sát, nhưng trong lúc theo dõi, Thạch Xuân chưa giết được, ngược lại còn bị người khác phá hỏng, cứ như vậy bị ném vào trong lao.”
Còn có chuyện như vậy? Tượng Lam Nhi có chút cạn lời, lại hỏi: “Thạch Xuân tìm bọn họ làm gì?”