Trước khi ra ngoài, Ngô Cân Lượng bỗng nhớ ra điều gì, chạy về phòng mình, xách ra hai bầu rượu lớn, đưa một bầu cho Sư Xuân, nói: "Nè, cũng chuẩn bị cho ngươi một bầu, ra ngoài nhớ đeo lên."
Sư Xuân nhận lấy, dở khóc dở cười, thôi được rồi, nhận vậy.
Còn việc ra ngoài đeo lên, hắn cảm thấy thôi, miễn đi thì hơn, bởi hắn là người thích nho nhã, phong độ, đeo bầu rượu lớn thế này, trông khó coi lắm.
Với Ngô Cân Lượng, người đã quen vác đại đao, đao lớn như vậy còn vác được, bầu rượu nhỏ thế này có là gì.
Nơi ở của bọn họ, chỉ cần gọi một tiếng là có xe tới, tiền xe vẫn phải trả đầy đủ.