Chử Cạnh Đường và Lao Trường Thái đều hiểu rõ, Vương Thắng đã bố trí người của năm môn phái lên tiếng, hai người bọn hắn chỉ là hai trong số đó.
Mười lăm người của ba môn phái Bách Luyện Tông, Chu Tước Các, Vạn Thảo Đường, theo sự chuẩn bị từ trước, đã trà trộn vào đám đông gần một ngàn người kia để phụ họa, đệ tử cùng môn phái không đứng chung một chỗ, nếu không lúc phụ họa sẽ quá mức rõ ràng.
Lúc này Lao Trường Thái làm bộ kinh ngạc nhìn quanh bốn phía.
Tiếng xì xào bàn tán cũng theo đó vang lên khắp nơi.
Có không ít người đã lên tiếng, không đợi mọi người nhìn rõ những người kia là ai, Chử Cạnh Đường đã hướng về Mộc Lan Thanh Thanh trên cao chắp tay nói: “Mộc Lan cô nương, đây cũng không phải chuyện gì mờ ám, hôm nay trước mặt đông đủ mọi người, nếu cô nương đã ở đây, vậy tại hạ muốn hỏi một câu, rốt cuộc chuyện này là thật hay giả? Xin hãy làm rõ trước mặt mọi người, nếu là giả, xem như tại hạ tung tin đồn nhảm, tại hạ sẽ tự vả miệng tạ tội.”