Sư Xuân bình thản nói: “Ngươi thấy hai huynh đệ chúng ta có cần các ngươi giúp đỡ không?”
Lời này có chút tổn thương hòa khí, nhưng đối mặt với cao thủ, ai cũng kiên nhẫn hơn.
Dĩ nhiên, nam nhân râu quai nón cũng đáp lại: “Nhóm chúng ta không chỉ có mấy người này, hầu hết các lực lượng của Huyền Châu đều đang hành động chung, dẫn đầu là Túc Nguyên Tông.”
Ý đối phương là, giờ đã thấy chúng ta đủ mạnh để có thể bảo vệ các ngươi chưa?
“Túc Nguyên Tông thì sao, giành được Trùng Cực Tinh có chia cho ta không? Ta không có thói quen làm chó cho người khác.” Sư Xuân nói rồi chỉ vào thi thể dưới đất: “Còn có mấy tên không biết điều, không hiểu đã uống nhầm thuốc gì, hành động cứ như có thù với Huyền Châu. Chúng ta không hề trêu chọc chúng, vậy mà chúng lại lao vào muốn giết ta, đúng là có bệnh. Đây là kết cục của những kẻ không biết điều!”