Trong tích tắc, nước mắt nước mũi chảy ra, mắt đỏ lên đầy tia máu, cảm giác kích thích quá mạnh mẽ.
Không dám ở lại trong làn sương, Ngô Cân Lượng liền bóp chặt cổ mình, loạng choạng quay đầu bỏ đi, vừa mới bước ra khỏi hang động, chân đã khuỵu xuống đất, y nhanh chóng vận công xua tan đau đớn trong cơ thể.
Người khác thấy ma khí đều thi triển pháp thuật để nín thở, không dám để ma khí xâm nhập cơ thể, còn tên này thì lại chủ động hít vào. Chẳng phải tự tìm cảm giác mạnh sao.
Quay lại thấy ma khí đang tỏa ra, y liền cố gắng bò ra cửa động. Sau đó, cảm giác cơ thể nhẹ bẫng, biết ngay ai đã nhấc mình lên.
Bên ngoài trời đã sáng rõ, Ngô Cân Lượng bị quăng xuống đất, bên cạnh còn có thanh đại đao của mình, ngay sau đó một bàn tay ấn lên ngực y, một luồng nhiệt năng xâm nhập vào phổi, trực tiếp hút ma khí đau đớn đang dày vò y ra ngoài.