Nhưng năm người này vẫn rất thức thời, nhanh chóng chắp tay nhận lỗi rồi bỏ chạy, khiến Bạch Thuật Xuyên và đồng bọn cười rộ lên.
Chỉ là một màn náo nhiệt nhỏ, chẳng ai để tâm, cả nhóm tiếp tục lên đường.
Những người đi vào điểm này trước cũng dần dần tản đi, xung quanh ngày càng ít người.
Trên đường đi, Sư Xuân thường xuyên ngoảnh lại, phát hiện đám người Tôn Sĩ Cương đã biến mất, hắn lập tức lo lắng, suy nghĩ kỹ rồi tiến đến gần Biên Duy Anh, kéo tay áo nàng, ra hiệu muốn nói chuyện riêng.
Biên Duy Anh không hiểu hắn muốn làm gì, nhưng nhớ đến việc nói bậy khiến mình bị chế nhạo lúc trước, nàng từ từ dừng bước, tách khỏi đội ngũ với Sư Xuân.