Dù bây giờ Sư Xuân trông đã trắng hơn không ít, cũng có chút thành tựu, nhưng thành tựu này của Sư Xuân trong tầm mắt của Miêu Diệc Lan, thật sự không đáng nhắc tới.
Sư Xuân trước kia ở vùng đất lưu đày, nỗ lực sinh tồn trong cảnh khốn cùng, nàng đều thấy rõ. Vì vậy, giờ đây cũng khó thay đổi ấn tượng của nàng về Sư Xuân.
Dĩ nhiên, điều này không ngăn cản nàng làm bạn với Sư Xuân. Sư Xuân rõ ràng cũng đã tự biết mình, giữ khoảng cách thích hợp, không còn như trước kia, nói năng vô ý với nàng.
Hai vị trưởng bối thỉnh thoảng hơi nghiêng đầu liếc nhìn hai tiểu bối, một nam một nữ, tuấn tú xinh đẹp, khóe miệng đều nở nụ cười đầy thiện cảm...
Xung quanh khu vực tỷ thí, tại vị trí được phân cho Bách Luyện Tông, Tông chủ Yến Khúc Phong, Trưởng lão Phan Công Ưng, Giới Luân Quang, cùng Sư phụ của Đồng Minh Sơn là La Ngoan đều hiện diện, các đệ tử cùng hội tụ xung quanh.