Bọn chúng xem Thịnh Hoài An như một cường giả Võ Đế sơ kỳ ngụy trang, nên khi thấy Thịnh Hoài An thừa nhận một kích vô thượng của Võ Đế đại viên mãn mà vẫn bình an vô sự, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc và khó tin.
La gia tộc nhân và Thanh Lân Thiết Kỵ của La gia thấy cảnh này, động tác đều chậm đi vài phần.
Không ít kỵ sĩ Thanh Lân Thiết Kỵ thất thần, trong nháy mắt bị dung nham thằn lằn đang bừng bừng lửa đốt cắn chết.
Trần Bân và những người khác tim đập cuồng loạn, tựa như đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc.
Thấy Thịnh Hoài An không hề hấn gì, trong lòng bọn hắn mừng rỡ khôn xiết, chỉ cần Thịnh Hoài An vô sự, bọn hắn mới có cơ hội sống sót khỏi tay La gia.