Ở lại Túc huyện mấy ngày, Vương Ngũ ngày ngày dò la tin tức về Mục gia.
Cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì.
Không tìm được một người nào của Mục gia còn sống, trong lòng lão binh rất đau buồn và tự trách.
Tất cả đều do hắn mà ra.
“Đi thôi, về thôi, không cần lãng phí thời gian nữa.” Lão binh nói với Thịnh Hoài An.