TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 57: Tôi Chính Là Loại Người Này!!!

Tần Trạch bội phục nói: "Vậy cậu cần bao lâu?"

"Lấy chức năng trước mắt của tôi, đại khái là vài phút có thể lắp ráp xong rồi. Năng lực của tôi phối hợp với Đỗ Khắc, dùng rất tốt luôn."

Một người phụ trách chế tạo vũ khí, một người phụ trách dùng niệm lực sử dụng vũ khí, coi như đã hoàn mỹ giải quyết được vấn đề hành động của Transformers rồi, quả thật dùng rất tốt nha.

Khó trách hai người bọn họ lại là cộng sự.

Tần Trạch nhớ tới điều Giản Nhất Nhất từng nói, mỗi chức nghiệp khi được tu hành đến đỉnh phong, đều không đơn giản.

Và hiển nhiên hạn mức cao nhất của chức nghiệp kỹ sư máy móc này không chỉ dừng lại ở trình độ của Trình Vãn.

Đến đây, trong lòng Tần Trạch lại càng thêm chờ mong chức nghiệp của chính mình.

"Vậy chúng ta bắt đầu đi!"

...

...

Ba giờ chiều, ngày mùng 7 tháng 4.

Trong quá trình chế tác, bởi vì hiệu quả "Hợp", khiến cho Tần Trạch cũng có được năng lực lắp ráp và năng lực diy (do it yourself – tự mình làm lấy) tương đương với trình độ của Trình Vãn.

Tuy năng lực mà hắn nhận được không có sẵn chức năng thay đổi hình dạng của vật thể, nhưng loại chuyện đắp nặn đất sét này, thậm chí hắn có thể làm mà không cần bất cứ loại kết cấu gì cả.

Mà chờ đến lúc Tần Trạch nặn ra cánh tay thật nhỏ, hoàn thành tô màu xong, bỗng nhiên Trình Vãn cảm thấy có chút kinh hãi: "Chuyện này... Anh đừng nói với tôi rằng, đây là cánh tay người nhé?"

"Đúng vậy, tuy nó nhỏ hơn rất nhiều, tôi đang chuẩn bị dựa theo tỷ lệ 1:7 để chế tác."

Không thể không nói, người được lựa chọn gia nhập tổ chức chính phủ, đều có chút tài năng. Trình Vãn đúng là tiêu chuẩn đại sư, và có thể nói trên phương diện thủ công này, gã chính là nghệ thuật gia.

Được lợi nhờ năng lực của Trình Vãn, khiến cho Tần Trạch nặn ra cánh tay nọ... vô cùng chân thật, tuy kích cỡ của nó không chân thật.

Trình Vãn vẫn tỏ ra vô cùng kinh ngạc: "Anh thật sự không sợ hãi không? Không sợ mình sẽ chế tác ra một loại linh hồn tà ác nào đó chứ?"

"Tần Trạch tiên sinh, chẳng lẽ anh đang muốn ... đắp nặn ra vợ của mình?"

"Tuyệt đối đừng làm như vậy nha. Chuyện này quá mức nguy hiểm, người chết thường sẽ có oán niệm, và vặn vẹo có khả năng làm cho loại oán niệm này đột phá giới hạn sinh tử đó."

Tần Trạch hoàn toàn không phủ nhận, hắn vẫn bình tĩnh vô cùng, nói: "Trình Vãn, nếu cậu từng thử một lần toàn tâm toàn ý đi yêu thương một người, thì bất cứ lúc nào, cậu cũng sẽ có một loại cảm giác mù quáng mà ngu muội, cho rằng cô ấy tuyệt không hại cậu."

"Tựa như rất nhiều bộ phim điện ảnh về Zombie vậy, có người sẽ lựa chọn biến vợ mình trở thành Zombie, sau đó nhốt trong phòng, và mỗi ngày đều sẽ nói chuyện với đối phương như trước."

Trình Vãn lại sởn tóc gáy.

Tần Trạch giống như một kẻ biến thái thuần túy và điên cuồng, cũng chính vào thời điểm ấy, hắn đã nặn xong cái đầu rồi.

"Tôi chính là loại người này."

"Chính là loại người nếu đặt vào trong những bộ phim điện ảnh về Zombie, thì sẽ giữ lại cô vợ đã bị biến dị ở bên người, sau đó bị nhân vật chính mang theo chính nghĩa tới giáo huấn giá trị quan, cuối cùng bị đối phương tiêu diệt kia."

"Đúng là khi tôi đối mặt với vợ của tôi, Kiều Vi, trong đầu sẽ trở nên mù quáng và ngu muội như thế."

"Tôi nguyện ý đấu trí đấu dũng cùng cô ấy, và ở thời điểm đó, tôi sẽ phát huy ra trí tuệ siêu việt người bình thường. Nhưng nếu ở dưới một tình huống nguy hiểm nào đó, cần phải lựa chọn một người mà bản thân có thể tin tưởng như một kẻ mất trí, tôi vẫn sẽ lựa chọn cô ấy, cũng chỉ biết lựa chọn một mình cô ấy mà thôi."

Tần Trạch và Trình Vãn đều không có chú ý tới, sau khi cái đầu bằng đất sét nọ vừa được đắp nặn xong, ngay tại khoảnh khắc Tần Trạch vừa nói hết câu, nó lập tức để lộ ra một loại ý cười quỷ dị, nhưng biểu cảm này chỉ lướt qua trong chớp mắt.

Nhưng chính tại thời khắc đó, Trình Vãn lại cảm nhận được một loại đau thương và rung động vô cùng.

Gã đã xem loại phim điện ảnh ấy rồi. Nhân vật phụ không thể thừa nhận chuyện vợ của mình đã rời khỏi nhân thế, sau đó xui xẻo đến tám đời, cứu tế nhân vật chính, cuối cùng bị nhân vật chính phát hiện nhân vật phụ lại nuôi dưỡng người vợ đã hóa thành Zombie của mình.

Vì thế nhân vật chính đã nhân danh chính nghĩa đến tiêu diệt bọn họ, cướp đoạt vật tư, mở ra một câu chuyện tiếp theo.

Trong lòng hắn thầm nhủ rằng, may mắn ở hiện thực này sẽ không như thế, đồng thời cũng nói: "Kỳ thật cũng không cần phiền toái như vậy, anh có thể trực tiếp vẽ ra hình ảnh thiết kế, để tôi đến lắp ráp là được rồi."

"Tôi đã sớm nói rồi nha... Không đúng, cậu đã sớm nói rồi, nhưng tôi vẫn muốn mình có một chút cảm giác bản thân được tham dự vào. Dù sao người phạm huý lắp ráp cũng là tôi mà không phải cậu. Tôi phải xác nhận bản thân đã thành công phát động phạm huý mới được."

Trình Vãn cười nói: "Sau khi anh vẽ xong hình ảnh thiết kế, tôi sẽ lợi dụng chức năng của kỹ sư máy móc, phân tách vật thể thành rất nhiều phần nhỏ, cùng loại với... đồ chơi Lego?"

"Đến lúc đó, anh cứ trực tiếp lắp ráp chúng là được rồi."

Tần Trạch cảm thấy đề nghị này khá là khả thi: "Kế hoạch này không tồi, làm phiền cậu."

Tần Trạch không cần thiết kế hình ảnh, bởi vì dáng vẻ của Kiều Vi vốn luôn nằm trong đầu hắn. Nhưng hắn vẫn lấy ra một tấm ảnh chụp Kiều Vi.

Sau khi Trình Vãn tỉ mỉ quan sát tấm ảnh này, bản thân gã vốn là một đại sư lắp ráp và thiên tài máy móc, cho nên rất nhanh trong đầu đã xây dựng nên các loại tỉ lệ.

Tần Trạch chú ý tới, tất cả đất sét xung quanh bắt đầu không ngừng hội tụ lại, tổ hợp thành hình dạng Kiều Vi trong ảnh chụp, với kích cỡ 1:7, không sai khác một chút nào, thậm chí cả kiểu dáng trang phục cũng giống nhau như đúc.

Sau đó, hết thảy mọi thứ lại bị tách rời ra, chia làm mấy trăm mảnh ghép dạng viên tròn.

Tần Trạch cảm thấy mình ngồi xem thế là đủ rồi, quả nhiên chức nghiệp kỹ sư máy móc này dùng thật tốt, thậm chí ở trong chiến đấu cũng mang đến tác dụng vô cùng quan trọng.

"Anh bắt đầu phần cuối cùng là ghép nối đi." Trình Vãn nhìn nhìn Tần Trạch.

Tần Trạch không chút do dự, đã bắt đầu lắp ráp rồi.