TRUYỆN FULL

[Dịch] Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 141: Nghi Thức!

Trưa muộn hôm đó, Tần Trạch đi đến công ty.

Ban đầu hắn cho rằng, "Hùn vốn" của Lạc Thư sẽ vô cùng phiền toái, nhưng không nghĩ tới, quá trình này lại đơn giản hơn hắn tưởng rất nhiều.

"Chỉ là ký hợp đồng thôi sao?" Tần Trạch vô cùng ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy, chỉ cần ký hợp đồng thôi, trong khoảng thời gian hợp đồng có hiệu lực, hai chúng ta có thể xài chung một loại cảm quan nào đó. Không đúng, nói chính xác hơn, là tôi thu được cảm quan của anh, có thể cùng anh thực hiện tâm linh trao đổi vượt khoảng cách."

"Như vậy, tôi có thể trực tiếp, kịp thời chuyển cho anh các loại tin tức, anh cũng không cần tra tư liệu trên di động, bởi vì tôi sẽ giúp anh làm chuyện đó."

"Nhưng sau khi thời hạn của hợp đồng kết thúc, loại liên hệ này cũng mất đi hiệu lực, và trong một đoạn thời gian sau, tôi không thể ký kết hợp đồng nữa."

Lạc Thư tiếp tục nói: "Trước đây, tôi chỉ từng hùn vốn với tổ trưởng và bạn trai cũ của tôi thôi. Hùn vốn với tổ trưởng để giúp anh ấy chấp hành nhiệm vụ. Mà với bạn trai cũ, là đối phương bị tôi dụ dỗ, lừa gạt ký hợp đồng."

Nếu đối phương đã biến thành bạn trai cũ, coi như Tần Trạch đã hiểu được phần nào rồi. Khẳng định là đối phương không thông qua được khảo nghiệm.

Tần Trạch hỏi: "Tôi cảm thấy loại liên kết này rất thú vị. Hóa ra thông qua hợp đồng văn bản, lại có thể trực tiếp tiến hành kết nối giữa hai thân thể với nhau?"

Lạc Thư suy nghĩ một lát, mới nói: "Nếu đã đi đến một bước này rồi, tôi cũng dứt khoát phổ cập khoa học cho anh một chút."

"Kỳ thật, hết thảy những chuyện này đều là nghi thức. Anh đã tiếp xúc với Nhật Lịch gần hai tuần rồi, hẳn là anh cũng có một chút hiểu biết về nó. Trên thực tế, Nhật Lịch đã trở thành một thứ có chung nhịp thở với cuộc sống hàng ngày của chúng ta, thậm chí nó còn là thứ trói buộc cuộc sống hàng ngày của chúng ta."

"Cho nên những chức năng mà Nhật Lịch giao cho chúng ta, đều thuộc về những nghề nghiệp thực sự tồn tại trong cuộc sống. Và những nội dung hợp kỵ mà Nhật Lịch nảy sinh hàng ngày cũng là hành vi có thực."

"Bởi vậy, chúng ta cần thông qua một vài hành vi đã được cuộc sống hoá để thi triển nghi thức của chức năng."

"Ví dụ như, tôi và anh muốn tiến hành kết nối thì cần phải ký kết hợp đồng."

"Lại ví dụ như, tổ trưởng cần sử dụng năng lực, thì phải chân chính xăm hình lên người mình, hoặc là vô cùng nghiêm túc vẽ tranh."

"Cũng tương tự như chức nghiệp diễn viên của anh vậy, nếu anh muốn đạt được năng lực, cũng phải dụng tâm đi bắt chước người khác."

"Đây là cuộc sống, đây là nghi thức."

"Cũng giống như người đi vay mà mấy người các anh vừa xử lý không lâu trước đó vậy. Kỳ thật khi hắn muốn chế tạo những chuyện ngoài ý muốn, cũng cần phải tiến hành tính toán. Tương tự như thế, chuyện hắn đeo nợ nần trên lưng, thiếu tiền của chủ ngân hàng, thì trên thực tế, quá trình mượn tiền kia cũng sẽ dùng hợp đồng để hoàn thành."

Tần Trạch vừa nghe đã hiểu: "Nói cách khác, tuy chúng ta có thể sử dụng các loại năng lực siêu tự nhiên, nhưng trong rất nhiều trường hợp, chúng ta đều bị các loại hành vi trong cuộc sống bình thường ràng buộc nếu muốn sử dụng năng lực của mình?"

"Đúng rồi! Cho nên, lao động thời vụ, anh cần phải nhớ kỹ, khi cần ký kết bất cứ loại hợp đồng gì trong hiện thực, anh đều phải đọc cẩn thận các hạng mục điều khoản bên trong, tuyệt đối không được tùy tiện ký tên!"

Tần Trạch đã nhớ kỹ điểm này, đồng thời cũng biểu đạt lòng cảm kích khi thu hoạch được thêm tri thức từ chỗ Lạc Thư.

Sau khi ký xong hợp đồng, hắn cùng với Lạc Thư đã bị trói buộc rồi.

Hiện tại, thị giác, thính giác, khứu giác của hắn đã cộng hưởng với Lạc Thư.

“Chỉ cần anh liên tục kêu gọi ba lần tên của tôi ở trong lòng, tôi có thể biết được anh đang hoang mang nghi hoặc về chuyện gì. Đồng thời, nếu anh liên tục đọc ngược tên của tôi ba lần, có thể che chắn tôi nhìn trộm suy nghĩ trong lòng của anh."

"Nhưng lúc bình thường, chúng ta không cần tiến hành tâm linh trao đổi, bởi vì chỉ cần tôi mở miệng nói chuyện, là anh sẽ nghe được."

Tần Trạch không định trực tiếp đi thử nghiệm kêu gọi ba lần tên của "Lạc Thư" bởi vì sau khi hắn tự hỏi một thoáng, đã ý thức được một vấn đề rằng ——chờ đến lúc hắn thiết lập nên tâm linh cảm ứng cùng Lạc Thư, bản thân đã không thể tự hỏi hết thảy những vấn đề có liên quan đến Kiều Vi rồi.

Tần Trạch lộ ra nụ cười tươi: "Tốt, tôi đã biết, cô đưa thư mời cho tôi đi, địa chỉ là phòng triển lãm nghệ thuật diễn xuất tại thành phố Lâm Tương. đúng không?"

"Đúng vậy, chúc anh may mắn, lao động thời vụ! Cố lên nha!"

...

...

Một giờ chiều ngày 15 tháng 4.

Tần Trạch quyết định đến phòng triển lãm nghệ thuật diễn xuất trước.

Lạc Thư đúng là một nhân viên hậu cần cực kỳ ưu tú trong công ty, Tần Trạch cũng không rõ lắm bên trong những tổ đội thuộc thành phố khác có loại nhân tài như thế nào, nhưng hiện tại, Lạc Thư đã làm cho hắn phải nhìn cô ấy với cặp mắt khác xưa.

Trên đường Tần Trạch lái xe đến phòng triển lãm, Lạc Thư đã nhiều lần báo cho hắn biết về tình huống của triển lãm tranh lần này.

Về kết cấu, quy trình bên trong phòng triển lãm, về những người có khả năng sẽ xuất hiện tại nơi này, về phương pháp thưởng thức tác phẩm hội họa bình thường, cùng với hoạ sĩ nào mua danh chuộc tiếng, hoạ sĩ nào có năng lực mạnh mẽ... Lạc Thư đều giảng giải cho Tần Trạch hiểu rất rõ ràng về toàn bộ những nội dung ấy ở trong quá trình hắn lái xe.

Phòng triển lãm này được chia làm ba tầng.

Mỗi tầng đều có diện tích khoảng 2.600 m2, triển lãm trên dưới 700 bức tranh. Có một vài những bức tranh khá lớn, ví dụ như bích hoạ (tranh vẽ trên tường), cho nên số lượng bức vẽ được trưng bày ở mỗi tầng lại có chút khác biệt.

Vì không đắc tội với hoạ sĩ về phương thức bố trí này, cách nói của phía chính phủ là, toàn bộ những tác phẩm hội họa đều được sắp xếp theo trình tự ngẫu nhiên, không tham khảo bất cứ loại xếp hạng gì.

Một điểm tốt của loại bố trí này chính là mang đến cho buổi triển lãm tranh này một chút ý tứ tìm kiếm. Nghĩa là bạn sẽ không biết bức tranh mình thích nằm ở nơi nào, và cần phải đi tìm kiếm nó giữa mấy trăm bức tranh kia.