Nếu như không phải có ấn tượng nhất định với dáng người, khí chất, tư thế đi của hắn, Lumian gần như không thể nhận ra hắn.
Hơi suy nghĩ, Lumian đi ra khỏi kẽ hở giữa hai tòa kiến trúc, đi về phía Anthony Roseau.
Ngụy trang của hắn đã sớm hủy bỏ sau khi rời đi quán cà phê Valia, hiện giờ chỉ đơn giản đeo một cặp kính màu đen không độ và đội mũ tròn rộng vành màu nâu, người quen thuộc với hắn rất dễ dàng có thể nhận ra.
Nhận thấy ánh mắt của Anthony Roseau nhìn mình có biến hóa, khi hai người lướt qua nhau, Lumian thấp giọng nói:
“Ta đã trở lại, ngươi ra cửa sau chờ.”