Hắn bưng ly lên, ực một hơi uống cạn chỗ cà phê Intis còn lại, điều chỉnh trạng thái tâm lý.
Nhân cơ hội này, hắn hồi tưởng hoàn chỉnh lại một lần quá trình điều trị, không hiểu sao cứ cảm thấy câu nói cuối cùng của quý cô Susie có cảm giác kỳ dị nhất định.
“Nàng nói, trạng thái hiện giờ của ta có thể đi đối mặt với nhóm người Lewis Lund, phu nhân Puares… Ý là trước đó còn chưa được, đáp án của một vài vấn đề nhận được từ chỗ phu nhân Puares có thể sẽ đánh ta suy sụp?”
“Chuyện này có thể hiểu được, nhưng nếu như trạng thái của ta chuyển biến tốt đẹp kém hơn mong đợi, có phải nàng sẽ yêu cầu ta bỏ qua cơ hội gặp mặt Lewis Lund lần này không? Nhưng nếu như hôm qua Lewis Lund đã xuất hiện thì sao? Vì như thế, ta cũng chưa kịp tái khám, chẳng phải vấn đề sẽ rất lớn sao?”
“Nếu như thật sự là vậy, lúc lần điều trị trước kết thúc, chẳng phải quý cô Susie sẽ nên căn dặn ta một câu, trước khi tái khám, không nên thử tiếp xúc với phu nhân Puares, không đối diện trực tiếp với linh mục giáo xứ sao?”