Franck phục hồi tinh thần lại, khẽ thở dài một tiếng:
“Sau khi nghe ngươi nói đến cảnh ngộ bất hạnh, ta cũng hơi bi thương.”
Chính vì không muốn đối mặt với đau khổ của rất nhiều người vô tội, nàng mới nghe theo lời đề nghị của Lumian, ‘giao’ chuyện này cho phía chính phủ xử lý.
Jenna vòng qua Franck, đi vào phòng cho khách, định thay một bộ quần áo thoải mái dễ chịu.
Nàng liếc mắt qua, trông thấy cửa sổ trong phòng khách mở ra, gió đêm hơi lạnh xoạt xoạt tiến vào.