Chỉ có vài tấm kính màu, vị trí mấu chốt không được khảm lá vàng, toàn bộ nhà thờ cũng không sử dụng máy móc phức tạp gì, thứ duy nhất có thể xưng tụng là có bầu không khí tôn giáo là một vài bức tranh tường to lớn, nhưng màu sắc lại nghiêng về tối tăm, không đủ sáng sủa.
Thứ đáng giá ngợi khen nhất của nơi đây là cửa sổ vừa to lại nhiều, cho dù ở tầng dưới cùng của tòa nhà, chiếu sáng cũng vô cùng tốt.
Ánh mắt của Jenna quét qua những bức tranh tường này, theo trực giác cho rằng chúng nó đại biểu cho dẫn đường hết lần này đến lần khác, cứu rỗi từng trận lại từng trận.
Lúc này mới hơn mười giờ sáng, rất ít người đến nhà thờ cầu nguyện, nơi đây vô cùng yên tĩnh, tự nhiên sinh ra một cảm giác tĩnh mịch.
Lumian dẫn Jenna ngồi xuống hàng ghế ngồi thứ ba đối diện với thánh đàn.