Tiếng thở dài từ Hạ Tiên Cung vang vọng trong thời gian cô tịch.
Trong ngôi miếu cổ xưa này, chỉ có con hồ điệp nhỏ mới có thể nghe thấy.
Chỉ là lúc này nàng không hiểu được ý nghĩa ẩn chứa trong tiếng thở dài đó.
Nàng vẫn đang bận rộn suy nghĩ vì sao sư tôn của mình luôn nói mình đầu óc ngu ngốc, vì sao lại giúp cái tên mà mình ghét.
Cũng không để ý rằng, trong mắt sư tôn của nàng lóe lên một tia quyết tuyệt, chớp mắt rồi biến mất.