Chấp Kiếm Đại Đế vẫn lạc, sư tôn bế quan, Nữ Đế tu hành và Nhị Ngưu xuất hành, tất cả như một chiếc kim của đồng hồ mặt trời khổng lồ, đang chậm rãi xoay chuyển.
Nửa giáp sau, sẽ là thời khắc thiên biến.
Cổ tiên bên ngoài Vọng Cổ, trở thành một lưỡi kiếm sắc bén treo trên đầu chúng sinh, hóa thành nguy cơ sinh tử.
Mà có thể tưởng tượng được, theo thời gian trôi qua, cảm giác nguy cơ này sẽ càng ngày càng mãnh liệt.
Rốt cuộc nửa giáp thời gian, đối với phàm nhân không phải là quá dài, còn với tu sĩ lại càng ngắn hơn.