TRUYỆN FULL

[Dịch] Phổ La Chi Chủ

Chương 557

Cố Như Tùng bị kỹ pháp Kẻ Ngu Ngàn Lo liên tục tấn công, bị thương nặng, bước chân loạng choạng, đi đến cửa thư ngụ Trường Tam.

Đi một bước, trúng Cưỡi Ngựa Xem Hoa của Lý Bạn Phong.

Lại đi một bước, lại trúng Đạp Phá Vạn Xuyên.

Lại đi một bước, bị lưỡi liềm móc vào đầu.

Lại đi một bước, bị Đường đao đâm xuyên qua lưng, còn bị hồ lô rượu thiêu cháy nửa người.

Tuy bị thương nặng như vậy, nhưng Cố Như Tùng vẫn chưa chết, mạng của tu giả Vân Thượng quả nhiên rất cứng.

Đến cửa, ba người phụ nữ vẫn còn lải nhải phía sau, Cố Như Tùng tăng tốc chạy thêm vài bước, chui vào một con hẻm sâu, bỏ lại đám người phụ nữ phía sau.

Cắt đuôi các nàng không khó, nhưng muốn cắt đuôi Lý Thất thì không thể nào.

Cố Như Tùng đi chậm lại trong con hẻm sâu, y đang đợi Lý Thất đến gần, chuẩn bị đánh lén.

Con hẻm rất hẹp, tuy lữ tu có thủ đoạn Thông Không Trở Ngại và Đoạn Kính Khai Lộ, nhưng so với địa hình rộng rãi, lữ tu ở trong không gian hẹp như vậy ít nhiều cũng sẽ bị hạn chế, điều này làm tăng xác suất đánh lén thành công.

Chỉ cần đánh lén thành công, y nắm chắc mình sẽ lấy mạng Lý Thất, đương nhiên, bản thân y cũng phải trả một cái giá không nhỏ, điều này còn phải xem Lý Thất xuống tay tàn nhẫn đến mức nào.

Bị thương nặng hơn một chút cũng không sao, chỉ cần giết được Lý Thất, mọi chuyện sau này sẽ dễ giải quyết.

Chắc chắn có thể lấy được cầu Hoàng Thổ, thành Thất Thu cũng có hy vọng, chỉ cần có thể tiếp tục giả mạo Lục Đông Lương, lôi kéo các đại gia tộc ở thành Lục Thủy, sớm muộn gì cũng sẽ tóm được Ăn Mày Lục Thủy.

Cống hiến ba thành thị này cho nội châu, nội châu sẽ ban cho y địa vị gì? Sẽ ban cho y tu vi gì?

Cho dù phải mất nửa cái mạng ở đây, Cố Như Tùng cũng cảm thấy đáng giá!

Y cảm nhận được Lý Thất đang đến gần, chỉ cần đợi đến khoảng cách thích hợp là có thể phản kích.

Nhưng hai người còn cách nhau khá xa, Lý Thất bỗng nhiên đứng im.

Đây là có ý gì?

Lý Thất giơ hai tay lên nói: "Tôi không muốn giết anh, tôi không mang theo vũ khí."

Đây là vật chứng.

"Ở trong thư ngụ, tôi cũng không muốn giết anh, tôi không ra tay quá nặng, người trong thư ngụ có thể làm chứng."

Đây là nhân chứng.

Lý Thất không ra tay quá nặng sao?

Nói nhảm.

Cố Như Tùng là Vân Thượng tầng một, bị một đám ngu tu tấn công tới tấp mới rơi vào thế hạ phong, Lý Bạn Phong nào dám nương tay trong tình huống này, mỗi lần ra tay đều muốn lấy mạng y.

Nhưng Cố Như Tùng lại có chút tin tưởng, y cảm thấy Lý Thất có thể có mục đích khác, y vẫn còn cơ hội đánh lén.

Lý Thất hỏi: "Nói cho tôi biết một chuyện, anh lấy máu của tôi bằng cách nào? Nói cho tôi biết, tôi sẽ tha cho anh."

Cố Như Tùng nói: "Chuyện này không thể để người khác nghe thấy, cậu lại gần đây một chút, tôi nói cho cậu biết."

Lý Thất chậm rãi tiến lại gần, Cố Như Tùng đã chuẩn bị sẵn sàng.

Một vầng sáng đột nhiên lóe lên dưới chân, Cố Như Tùng run rẩy, da thịt toàn thân nứt toác, ngã xuống đất.

Đây là chuyện gì?

Sao lại bị thương thành ra như vậy?

Hắn đã dùng kỹ pháp gì?

Cố Như Tùng ngơ ngác, Lý Thất cúi đầu nhìn Cố Như Tùng, hỏi: "Không muốn nói thật phải không? Tôi cho anh thêm một cơ hội nữa, rốt cuộc anh lấy máu của tôi từ đâu?"

Cố Như Tùng không nói gì, Lý Thất lùi lại một bước, vầng sáng lại xuyên qua người Cố Như Tùng.

Thịt nát từng mảng rơi xuống, Cố Như Tùng không còn động tĩnh gì nữa.

Chết rồi sao?

Vân Thượng mà yếu ớt như vậy?

Đương nhiên là không yếu ớt như vậy!

Cố Như Tùng đã đánh cược cả đời diễn xuất của mình, diễn một màn giả chết, chờ Lý Thất đến gần.

Chỉ cần Lý Thất đến kiểm tra, y vẫn còn cơ hội giết chết Lý Thất.

Hai người cách nhau chưa đến mười bước, chỉ cần Lý Thất tiến thêm hai bước nữa...

Lý Thất tiến lên hai bước, vầng sáng xuyên qua người Cố Như Tùng.

Lý Bạn Phong lùi về phía sau hai bước, vầng sáng lại xuyên qua một lần nữa.

Lý Bạn Phong lại tiến lên hai bước...

Đi đi lại lại bảy tám lần, kỹ pháp Đóng Cửa Bịt Nhà tốn quá nhiều sức lực, Lý Bạn Phong không chịu nổi nữa, vầng sáng biến mất.

Cố Như Tùng bất động.

Trò hay, diễn đến chết, lần này y thật sự chết rồi.

Nhưng Lý Bạn Phong không chắc chắn, vẫn đang suy nghĩ xem làm thế nào để kiểm chứng.

Từ đầu ngõ chạy tới một người đàn ông trung niên, hô lớn một tiếng: "Đang muốn làm gì vậy?"

Lý Thất nhướng mày, không lên tiếng, Tôn Thiết Thành đến rồi.