Lục Xuân Oánh ra khỏi phòng, từng bước một xuống cầu thang, bình tĩnh đi tới trước mặt Đoàn Thiếu Hà.
Cô bé không nhìn vào mắt Đoàn Thiếu Hà, cúi đầu, hành lễ nói: "Tạ ơn phu nhân cứu giúp."
Trong phòng đâu đâu cũng là người của Bách Hoa Môn, Lục Xuân Oánh một mình đứng giữa sảnh lớn, hệt như một chiếc lá giữa trời gió, có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
Tả Vũ Cương dẫm lên người Lục Đông Đường, âm thầm siết chặt nắm đấm.
Lục Nguyên Tín vẫn thản nhiên, lặng lẽ rải trùng.