Trong thôn Lam Dương, Mã Ngũ đang khuyên nhủ Sở Nhị.
"Bán Bách Lạc Môn cho Hầu Tử Khâu đi, không thì muộn mất."
Chờ đợi cả một khoảng thời gian dài đằng đẵng, mãi mới chờ được đến lúc Mã Ngũ quay về, lại chỉ nghe một câu như vậy.
Sở Hoài Viên mất khống chế ngay tại chỗ, lao lên cào cấu người Mã Ngũ: "Bách Lạc Môn là của tôi! Tại sao phải bán cho ông ta! Tại sao!"
Mã Ngũ đẩy Sở Nhị ra, quát: "Muốn khóc lóc om sòm thì về nhà mà quậy, đừng có kéo xui xẻo đến chỗ tôi!"