"Đúng vậy." Mộ Linh Nhi gật đầu, vừa nói vừa nuốt viên kẹo xuống.
Vương Chấn Hưng sững sờ, đồng thời nhìn thấy trên bàn trà trước mặt Mộ Linh Nhi, có một tờ giấy gói kẹo quen thuộc.
Anh vội vàng đưa tay vào túi áo lục lọi, trống không.
Khóe miệng không khỏi giật giật, Vương Chấn Hưng lắp bắp hỏi Mộ Linh Nhi:
"Cô… cô lấy kẹo ở đâu?"