"Phùng Thiến Thiến..." Vương Chấn Hưng nghe xong mới bừng tỉnh, thầm nghĩ khó trách giọng nói quen tai như vậy. Phùng Thiến Thiến tốt nghiệp khoa truyền thông, lúc trước có thể vào đài truyền hình chính là do anh đã giới thiệu. Vốn tưởng Phùng Thiến Thiến chỉ là “bình hoa di động”, không ngờ năng lực nghiệp vụ của cô ấy lại ưu tú như vậy.
"Không cần tránh mặt đâu, với tư cách là ông chủ của công ty giải trí, anh chỉ là đang nói chuyện ký kết hợp đồng với vị siêu sao này mà thôi. Nếu như người khác hiểu lầm thì anh cũng không có biện pháp." Vương Chấn Hưng lúc này mới trả lời câu hỏi trước đó của Cố Phi Dao.
"Cũng đúng." Cố Phi Dao giơ tay trái lên, nhìn chiếc nhẫn kim cương rồi cười nói: "Vậy cái này có cần phải cất đi không?"
"Vẫn là cất đi thì hơn, đại minh tinh như em thì có nhiều fan hâm mộ lắm, anh sợ bị lộ. Hơn nữa, nếu chuyện tình cảm bị lộ thì cũng sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của em." Vương Chấn Hưng nói.
"Em biết rồi, em chỉ trêu anh thôi." Cố Phi Dao cười cười, tháo chiếc nhẫn xuống, cất vào trong hộp nhỏ, sau đó cẩn thận đặt hộp nhỏ vào túi xách.