TRUYỆN FULL

Phản Phái: Ta Cầu Nguyện Vọng Cừu Nhân Được Gấp Đôi

Chương 184: Sốt hết cả ruột

Chương 184: Sốt hết cả ruột

Lúc này, Lâm Bắc Phàm đã đẩy Diệp Tinh Thần đến phòng giao dịch.

Tất cả mọi người đều xúm đến với vẻ hưng phấn.

“Lâm tổng và Diệp tiên sinh đến rồi!”

“Lâm tổng, Diệp tiên sinh, hôm nay chúng ta giao dịch thế nào đây?”

“Vẫn giống tối qua, kiếm thêm mười tỉ hả?”

Lâm Bắc Phàm nhường vị trí trung tâm cho Diệp Tinh Thần, đoạn cười nói: “Hôm nay vẫn do Diệp lão đệ thực hiện! Các ngươi nghe đây, hắn ta muốn làm thế nào thì các ngươi cứ làm như thế, hiểu chưa?”

“Đã hiểu ạ!” Mọi người đồng thanh đáp, không một ai có ý kiến.

“Lão đệ, tiếp theo nhờ ngươi hết đó!”

Lâm Bắc Phàm vừa kích động vừa mong chờ: “Hôm qua ta không được nhìn biểu hiện của ngươi nên tiếc lắm! Hôm nay ngươi cứ việc làm hết khả năng của mình cho mọi người biết thế nào gọi là vương giả trở lại, thế nào mới là thực lực chân chính!”

Những giao dịch viên khác thi nhau lên tiếng.

“Diệp tiên sinh, bắt đầu đi, chúng ta đã chuẩn bị xong rồi!”

“Mau sử dụng kĩ thuật của ngươi đi!”

“Hôm nay chúng ta chính là binh lính của ngươi, ngươi bảo chúng ta đánh như thế nào chúng ta sẽ đánh như thế nấy!”

“Mau hạ lệnh đi Diệp tiên sinh!”

Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, Diệp Tinh Thần thấy khó xử vô cùng: “Nhưng mà hiện giờ đầu ta đang choáng lắm, cũng không biết phải đầu tư cái gì… Hay là cứ để Lâm tổng chỉ huy đi?”

Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Nếu lão đệ vẫn chưa khỏe hẳn thì để ta làm trước vậy! Ngươi cứ ở đằng sau xem, nếu thấy có gì sai thì mong ngươi chỉ ra giúp ta nhé!”

“Được thôi, không thành vấn đề!”

Diệp Tinh Thần âm thầm thở phào một hơi, chỉ cần không phải hắn ta thực hiện là được.

“Bán khống vàng cho ta, mười tỉ!” Lâm Bắc Phàm lớn giọng nói.

“Vâng thưa Lâm tổng!” Mọi người bắt đầu bận rộn.

Diệp Tinh Thần ngồi phía sau xem mà thầm nguyền rủa.

“Tăng đi, cho Lâm Bắc Phàm lỗ nặng luôn!”

Nhưng tiếc rằng điều ước của hắn ta không thành hiện thực.

Chưa đến một tiếng đồng hồ, giá vàng đã giảm một phẩy năm phần trăm.

Hay nói một cách khách, Lâm Bắc Phàm sẽ kiếm được khoảng một tỉ rưỡi.

Diệp Tinh Thần sốt sắng vô cùng.

Mặc dù hắn ta không giúp Lâm Bắc Phàm kiếm tiền nhưng trông thấy Lâm Bắc Phàm kiếm được tiền thì hắn ta vẫn khó chịu như thường.

Thế là hắn ta bèn lên tiếng: “Được rồi, mau thanh lí đi!”

Lâm Bắc Phàm phấn chấn lên hẳn: “Mọi người nghe thấy gì chưa? Diệp lão đệ bảo thanh lí đi kìa, mau thanh lí cho ta! Ngoài ra, thao tác ngược mua thêm vàng, mười tỉ!”

“Vâng thưa Lâm tổng và Diệp tiên sinh!”

Thế là mọi người lại bắt đầu bận rộn.

Mà kì lạ là khi bọn họ thanh lí hết sạch rồi bắt đầu mua vàng thì giá vàng lại không giảm nữa.

Sau đó, giá vàng nhanh chóng tăng mạnh, chưa đầy một tiếng đồng hồ đã tăng về mức ban đầu.

Hay nói một cách khác, bọn họ lại kiếm được một đống tiền.

Diệp Tinh Thần đờ đẫn.

Đậu má!

Ta vừa mới lên tiếng thôi, nói chưa đầy mười từ mà lại giúp Lâm Bắc Phàm kiếm thêm mấy tỉ?

Ông trời ơi, ngươi vô lí quá rồi đó?

Như vậy sao được?

Con mẹ nó!

Lúc này, mọi người thi nhau vỗ tay hoan hô.

“Quá hay!”

“Đúng là Diệp tiên sinh có khác, lần nào ra tay cũng hoàn hảo!”

“Con mắt quá tinh tường luôn, không phục không được!”

Diệp Tinh Thần: “Hự!”

Đến cả Lâm Bắc Phàm cũng vô cùng tự hào, hắn nói: “Lão đệ của ta có khác, ta biết là ngươi sẽ làm được mà! Nếu ngươi mà không kịp thời lên tiếng thì chúng ta không kiếm được món tiền này đâu, ha ha!”

Diệp Tinh Thần: “Hự!”

Tổng kết kinh nghiệm, hắn ta quyết định không lên tiếng nữa.

Không cần biết mọi người hỏi thế nào, hắn ta quyết không trả lời dù chỉ một chữ!

Diệp Tinh Thần không tin như vậy mà Lâm Bắc Phàm vẫn kiếm được tiền!

Kết quả, hắn ta đã phải trơ mắt nhìn giá vàng tăng về mức ban đầu, đã thế còn tiếp tục có xu hướng tăng lên.

Một tiếng đồng hồ sau, giá vàng tăng một phần trăm!

Nửa tiếng đồng hồ tiếp theo, giá vàng tăng hai phần trăm!

Điều này cũng có nghĩa là Lâm Bắc Phàm lại kiếm thêm được hai tỉ!

Diễn biến tiếp theo còn ác liệt hơn, bởi mức độ tăng của giá vàng càng lúc càng rõ rệt hơn!

Thế là Diệp Tinh Thần lại bắt đầu sốt ruột…

“Ờm…”

Lâm Bắc Phàm quay đầu lại, nói: “Diệp lão đệ, ngươi muốn nói gì đó đúng không? Hay là ngươi có ý kiến gì?”

Mọi người đồng loạt đổ dồn con mắt về phía Diệp Tinh Thần, ánh mắt bọn họ mang theo vẻ mong chờ.

“Ờm…”

Diệp Tinh Thần nhớ đến lời thề vừa rồi của mình, hắn ta bèn lắc đầu: “Không có, ta chỉ muốn uống nước mà thôi!”

“Ồ!”

Lâm Bắc Phàm bèn ra hiệu bằng ánh mắt, lập tức có người nhanh nhẹn nói: “Giờ ta đi rót nước cho Diệp tiên sinh ngay!”

Diệp Tinh Thần nhận lấy nước rồi uống một ngụm cho lòng mình bình tĩnh lại.

Hắn ta thầm nói với bản thân: “Không được nói! Tuyệt đối không được nói…”

Hai mươi phút cứ thế trôi qua, giá vàng lại tiếp tục tăng.

Mức tăng đã lên đến ba phần trăm!

Điều này cũng có nghĩa là Lâm Bắc Phàm lại kiếm thêm được một tỉ!

Diệp Tinh Thần sốt hết cả ruột: “Ta…”

Lâm Bắc Phàm quay đầu nhìn hắn ta, hắn nói: “Lão đệ, ngươi muốn nói gì hả?”

Mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía Diệp Tinh Thần.