Chương 177: Chỉ đang diễn kịch thôi mà
Ở một diễn biến khác, Lâm Bắc Phàm đã đi thảm đỏ xong và đang tiến vào hội trường, hắn phát hiện một chiếc điện thoại của mình cứ rung liên tục.
Lâm Bắc Phàm mở ra xem, hắn lập tức bật cười, toàn là tin nhắn của Lữ Mặc Bạch.
Hơn nữa càng về sau số lượng tin nhắn càng nhiều, xem ra hắn ta đang rất sốt sắng đây.
Lâm Bắc Phàm híp mắt lại: “Lúc này mà gửi tin nhắn, lại còn sốt sắng như vậy, hay là…”
“Có chuyện gì gấp hả?” Lãnh Thanh Nguyệt quay đầu hỏi.
Lâm Bắc Phàm cất điện thoại đi: “Không có chuyện gì đâu, tin nhắn rác ấy mà, không cần quan tâm!”
Tiếp đó, Lâm Bắc Phàm đặt toàn bộ tâm tư vào buổi tiệc.
Ba tiếng sau, tiệc từ thiện kết thúc.
Lữ Mặc Bạch đã phải nhẫn nhịn hơn ba tiếng đồng hồ.
Đối với hắn ta mà nói, mỗi một giây một phút đều vô cùng đau khổ.
Hai mươi phút sau khi tiệc từ thiện kết thúc, điện thoại của Lữ Mặc Bạch mới nhận được tin nhắn từ Lãnh Thanh Nguyệt.
Thanh Nguyệt: Chuyện gì thế? Ta thấy ngươi gửi mấy cái tin nhắn liền, có chuyện gì gấp hả?
Thanh Nguyệt: Ta vừa mới tham dự một buổi tiệc, không xem được tin nhắn, xin lỗi nhé.
“Cuối cùng Thanh Nguyệt cũng trả lời rồi!” Lữ Mặc Bạch mừng rơn.
Hắn ta nhanh chóng vớ lấy điện thoại, đang chuẩn bị gõ chữ dò hỏi thì lại không biết phải nói gì. Dẫu sao thì bọn họ chỉ là bạn bè quen biết nhau qua mạng, chưa từng gặp nhau ngoài đời, hắn ta biết phải hỏi thế nào?
Hắn ta mà hỏi thì có khác gì khiến chính mình bị bại lộ đâu!
“Thôi thì hỏi bóng hỏi gió vậy!”
Mặc Bạch: Hóa ra là tham gia tiệc tối, ta còn tưởng ngươi xảy ra chuyện gì, mãi chẳng thấy ngươi trả lời, tức chết ta mất!
Thanh Nguyệt: Ngươi lo lắng gì chứ, ta lớn bằng ngần này rồi còn lo xảy ra chuyện hay sao?
Mặc Bạch: À đúng rồi, buổi tiệc tối đó là sao thế?
Thanh Nguyệt: Là một buổi tiệc từ thiện, kiểu mọi người đến tham gia và quyên góp tiền hoặc đồ vật ấy!
Mặc Bạch: À đúng rồi, nghe nói muốn tham gia những buổi tiệc như vậy đều yêu cầu cao về ăn mặc, hơn nữa cần phải có người đi cùng, ngươi có đưa ai theo không?
Thanh Nguyệt: Đương nhiên là có rồi, một mình ta dự tiệc thì không được hay cho lắm!
Mặc Bạch: Ngươi tham gia cùng ai thế?vcmhmKICIdẲ
Thanh Nguyệt: Một cậu ấm nhà giàu, tên là Lâm Bắc Phàm!
Thanh Nguyệt: Cơ mà ta không thích hắn một chút nào!
“Ô Thanh Nguyệt không thích Lâm Bắc Phàm á?” Lữ Mặc Bạch rung rinh, hắn ta mừng thầm.
Sau đó lập tức hỏi tiếp.
Mặc Bạch: Tại sao lại không thích hắn?
Thanh Nguyệt: Bởi vì cái người tên Lâm Bắc Phàm này là một công tử đa tình, hắn thường xuyên lui tới mấy nơi như quán bar, chỉ biết vung tiền của cha mẹ, chẳng được tích sự gì cả! Trừ cái mã đẹp trai ra thì hắn có thể làm được gì?
Thanh Nguyệt: Ngươi nói xem, sao ta có thể thích một người như thế được?
“Đúng vậy, hiện giờ Lâm Bắc Phàm vẫn đang là một công tử đa tình, trừ việc đẹp trai ra thì hắn chẳng có gì cả, sao Thanh Nguyệt có thể thích một người như hắn chứ?” Lữ Mặc Bạch vỗ đầu, hắn ta bừng tỉnh.
Giờ hắn ta mới nhớ ra rằng Lâm Bắc Phàm của hiện tại không phải Lâm Bắc Phàm của ngày sau.
Về sau, Lâm Bắc Phàm rất đỉnh, hắn có thể khiến người ta tuyệt vọng, thế nên hắn luôn được rất nhiều cô gái yêu thích.
Thế nhưng hiện giờ, mặc dù Lâm Bắc Phàm cũng giỏi nhưng hắn không hề thể hiện sự giỏi giang của mình ra.
Ngược lại, hắn luôn say sưa ở quán bar, tiêu tiền của cha mẹ, tiếng xấu vang khắp nơi!
Một người như thế thì làm gì có ai thích?
Trừ mấy đứa con gái mê tiền ra thì làm gì còn ai nữa!
Nữ thần Lãnh Thanh Nguyệt của hắn ta là một cô gái có tiêu chuẩn rất cao, hơn nữa nàng còn chẳng thiếu tiền, sao nàng có thể thích một người như Lâm Bắc Phàm của hiện tại chứ?
Mặc Bạch: Nếu đã không thích thì tại sao còn đưa hắn tham gia tiệc tối cùng?
Thanh Nguyệt: Thì tại cái tên Đinh Thiếu Kiệt kia đấy!
Mặc Bạch: ?
Thanh Nguyệt: Tại tên kia cứ gây rối với ta! Hơn nữa trùng hợp là đúng lúc đó, tên công tử đa tình Lâm Bắc Phàm kia cũng xuất hiện, đáng ghét thực sự! Ta bèn nghĩ hai tên công tử đa tình, đã thế còn đều là cậu ấm nhà giàu, nếu để bọn họ cắn nhau thì sẽ như thế nào?
Thanh Nguyệt: Thế nên ta đã đưa Lâm Bắc Phàm tới tiệc từ thiện!
Thanh Nguyệt: Kết quả ai ngờ nhà Đinh Thiếu Kiệt gặp chuyện nên hắn ta không tới tham gia!
Thanh Nguyệt: Kế hoạch của ta đổ bể, buồn bực thật đấy!
“Hóa ra là vậy!”
Lữ Mặc Bạch bừng tỉnh, trong lòng hắn ta vui vẻ vô cùng.
“Ta đã bảo mà, hai người họ sao có thể có quan hệ thân thiết được? Hóa ra là Thanh Nguyệt đang diễn kịch, nàng muốn để Lâm Bắc Phàm và Đinh Thiếu Kiệt cắn nhau, khiến bọn họ mâu thuẫn, Thanh Nguyệt cũng nghịch ngợm thật đấy!”
Thế nhưng cứ nghĩ đến cảnh Lâm Bắc Phàm và Lãnh Thanh Nguyệt đi thảm đỏ thân mật với nhau là Lữ Mặc Bạch lại thấy lòng mình chua chát, chua như kiểu mới ăn mấy trăm quả chanh vậy.
“Đừng nghĩ nhiều, chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi!”
“Dẫu sao thì ở trong trường hợp đó, nàng cũng cần phải làm như vậy!”
“Trong lòng Thanh Nguyệt không hề có Lâm Bắc Phàm!”