Chương 141: Thăng thiên luôn cũng không biết chừng
Đầu dây bên kia, long vương Triệu Thiên bị phá vỡ hàng phòng thủ rồi.
Đại địch Lâm Bắc Phàm của hắn ta lại đang đọc “Đô thị ở rể long vương.”
Còn là một người hâm mộ cuồng nhiệt của cuốn sách này?
Công việc cũng không lo làm, mỗi ngày đều theo sát cập nhật, mất ăn mất ngủ suốt ngày suốt đêm, không đọc thì sẽ không thoải mái?
Nhìn thấy long vương đi rót nước rửa chân sẽ lập tức lộ ra nụ cười từ ái?
Đây là cảnh tượng xấu hổ vô cùng, có đúng không?
Long vương kích động ôm mặt mình.
Mình đường đường là long vương!
Long vương uy chấn thiên hạ!
Chuyện nhục nhã mà mình không muốn nhắc tới, thế mà lại bị đối phương nhìn thấy!
Thật mất mặt quá đi!
Mất hết cả thể diện rồi!
Cho dù sau này đánh bại Lâm Bắc Phàm thì cũng không tiện đứng trước mặt hắn.
Một câu “Ngươi chính là long vương Triệu Thiên đi rót nước rửa chân” của đối phương đã có thể khiến cho hắn ta không thể đứng thẳng lưng được rồi!
Chỉ cần nghĩ đến một chút thôi đã thấy xấu hổ muốn chết rồi.
Hắn ta chỉ hận không thể đào một cái lỗ mà chui xuống.
"A a a a a!"
Long vương Triệu Thiên tức đến mức ném vỡ chén.
Sau khi trút giận xong hắn ta lại lấy điện thoại ra.
Người mặc đồ đen: Ngươi có thể kêu hắn không đọc nó nữa được không?
Ngô Ca: Điều này ta không thể làm được, người ta có quyền tự do đọc sách! Hơn nữa, hắn còn là sếp của ta, ngươi thấy ta làm vậy có hợp lý không?
Người mặc đồ đen: Ngươi có thể khiến hắn đọc ít hơn một chút được không?
Ngô Ca: Đừng nghĩ nữa, bây giờ hắn đã bị trúng độc rồi, một khắc không đọc cũng sẽ cảm thấy khó chịu.
Người mặc đồ đen: ...
Ngô Ca: Ta tự hỏi tại sao ngươi lại luôn ngăn cản chúng ta đọc cuốn sách này?
Người mặc đồ đen: Ta chỉ nghĩ rằng công việc quan trọng hơn, quyển sách rác rưởi như thế này không đọc thì tốt hơn!
Ngô Ca: Vậy thì không cần ngươi phải lo lắng!
Ngô Ca: Ha ha, bây giờ ta đã đọc tới chương mới nhất rồi, long vương Triệu Thiên đang đi rót nước rửa chân cho con chó trong nhà mình, còn uống nước rửa chân nữa! Long vương Triệu Thiên này cũng thật là, sống còn không bằng một con chó! Ha ha!
Người mặc đồ đen: ...
Ngô Ca: Một người đàn ông như vậy mà vẫn còn có mặt mũi sống trên thế giới này, thực đúng là chó!
Người mặc đồ đen: ...
Ngô Ca: Nếu để ta nhìn thấy hắn ta, chắc chắn ta sẽ tát vào mặt hắn ta hai cái, hỏi hắn ta tại sao ngươi lại hèn hạ như vậy?
Người mặc đồ đen: ...
"A a a a!"
Long vương Triệu Thiên lại bắt đầu điên cuồng trút giận.
Nhìn điện thoại di động lâu rồi mà vẫn chưa có tin nhắn, Ngô Ca cười ha ha, tám phần là long vương lại tức giận rồi.
Ta thích dáng vẻ ngứa mắt ta nhưng lại không thể đánh ta này của ngươi!
Có bản lĩnh thì ngươi tới đây đánh ta đi!
Qua đường dây điện thoại, qua mạng mà đến đánh ta đi!
Ha ha ha ha ha!
"Lão đệ, ngươi đang cười gì mà lại vui vẻ như vậy?"
Ngô Ca ngẩng đầu lên, phát hiện Lâm Bắc Phàm đang cười tủm tỉm nhìn hắn ta.
"À không có gì, vừa rồi ta đang giới thiệu quyển sách [Đô thị ở rể long vương] với một người bạn! Nhưng trông đối phương có vẻ không thích lắm, ta chỉ có thể tự mình đọc thôi!"
Ngô Ca làm như không có việc gì mà cất điện thoại di động đi.
"Một quyển tiểu thuyết hay như vậy mà đối phương lại không thích?" Lâm Bắc Phàm cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
"Có thể là không hợp gu đi!" Ngô Ca nói.
"Thế này thì không được, sách hay như vậy sao có thể không đọc được?"
Lâm Bắc Phàm hạ quyết định: "Ngô lão đệ, quay video cho ta đi, ta muốn giới thiệu quyển sách này cho hắn ta!"
Ngô Ca ngơ ra: "Ngươi giới thiệu quyển sách này cho hắn ta sao?"
"Ừm!" Lâm Bắc Phàm nghiêm túc gật đầu.
Một phút sau, video giới thiệu sách được ghi lại.
Ngô Ca xem video ngắn một phút này mà rơi vào rối rắm.
"Lâm tổng, thật sự muốn gửi qua sao?"
"Đương nhiên là muốn rồi, quyển sách này hay như vậy, không đọc thì sẽ rất đáng tiếc đấy! Là một người hâm mộ lớn của cuốn sách này, ta không thể thờ ơ như vậy được! Gửi qua đi, đây cũng coi như là một chút cố gắng mà một người hâm mộ như ta làm cho quyển sách này!”
Lâm Bắc Phàm kiên định mà cố chấp, Ngô Ca vẫn rối rắm như trước: "Thế nhưng, cái này..."
"Gửi qua đi, chút chuyện này còn do dự cái gì, cũng không phải là chuyện gì to tát!"
Trong lòng Ngô Ca thầm nghĩ, làm sao lại không lớn được?
Đối phương nhìn thấy có thể sẽ tức giận đó!
Thậm chí thăng thiên luôn cũng không biết chừng!
Trong lòng Ngô Ca thầm thở dài: "Long vương Triệu Thiên, không phải ta muốn gửi, mà là Lâm Bắc Phàm khăng khăng
Tinh một tiếng, video tải lên thành công.
Ở phía bên kia của điện thoại, long vương Triệu Thiên nhận được tin nhắn từ Ngô Ca.
Vốn dĩ không muốn mở ra xem, sợ lại bị đối phương chọc cho tức chết.
Thế nhưng đối phương lại gửi đến một đoạn video.
Trong video còn có Lâm Bắc Phàm.
Thế này không thể không xem rồi.
Vì vậy, hắn ta mở video ra với một tâm trạng tò mò...