“Sát thủ? Thế thì đúng là hiếm.” Trương Đạt Dã bị gợi lên hứng thú, ấn tượng của cậu đối với sát thủ còn đang dừng lại tại đám đặc công Baroque Works.
Trong số đặc công đó cũng có vài người tự xưng là sát thủ, nhưng Trương Đạt Dã nhìn thế nào cũng cảm thấy là mãng phu, vẫn là anh 3 tốt hơn, là… mãng phu biết dùng một chút mưu kế, xét đến cùng vẫn là mãng phu.
Trương Đạt Dã nhìn Altair mặc áo choàng có mũ trùm, cảm giác người này chuyên nghiệp hơn mãng phu của Baroque rất nhiều.
Xuất phát từ tò mò, Trương Đạt Dã giúp hắn giảm sưng mặt rồi gọi Sharkler đến nhận diện.
Sharkler nhìn chằm chằm hắn trong chốc lát, đáng tiếc chỉ có thể quét ra một đống dấu chấm hỏi: “Không tìm được tư liệu liên quan của hắn, có thể chưa bị treo giải thưởng, cũng chưa lên báo trong hai năm gần đây.”