Hắn lại cố gắng chen lời: “Cậu Đạt Dã, bây giờ bọn tôi bắt đầu truy tìm bọn tội phạm đây. Tất cả mọi người xuất phát!”
“Khoan đã!” Trương Đạt Dã vội vàng kêu dừng, nhờ mối quan hệ tốt đẹp với hải quân, rất nhiều binh sĩ đều là coi đoàn Hope là đồng minh nên lời kêu gọi khẩn cấp của cậu đạt hiệu quả rất tốt.
“Tôi còn một chuyện quan trọng chưa nói, đó chính là trang bị vũ khí của bọn tội phạm!” Trương Đạt Dã nghiêm túc nói: “Nếu không hiểu rõ vũ khí bên kẻ địch mà tùy tiện hành động thì sẽ bị thương. Tôi không mong lính hải quân chính nghĩa phải chịu loại thương tổn không đáng có này!”
“Trang bị vũ khí…” T-Bone ngẫm nghĩ, trang bị vũ khí của kẻ địch hình như đúng là rất quan trọng. Nhìn hai cái hố to ở trên đường là biết, nói không chừng kẻ địch có hỏa lực hạng nặng rất nguy hiểm. Hắn cũng không hi vọng vì tình báo không đủ mà cấp dưới của mình bị thương nên đành phải kiên nhẫn nghe Trương Đạt Dã nói tiếp.
“Đầu tiên là đao kiếm, hết thảy có…” Trương Đạt Dã cung cấp kỹ càng tình báo liên quan tới trang bị vũ khí của kẻ địch cho hải quân, thuận tiện phân tích một vài điểm cần chú ý của từng loại vũ khí theo kinh nghiệm chiến đấu của mình.