“Dạ?” Trong lúc nhất thời, Wendy không kịp phản ứng.
Nhưng ngay khi tiếng còi hơi vang lên, toa xe nho nhỏ lắc lư mấy lần, tàu hỏa biển ầm ầm rời ga thì mặt Wendy tức thì trở nên khó coi: “Ugh~ Khó chịu quá!”
“Tiêu rồi.” Carla đau đầu nói: “Em quên mất việc Wendy bị say phương tiện giao thông.”
“Hả? Tại sao chứ?” Vivi không hiểu: “Hôm qua ngồi bull thì vẫn ổn cơ mà ạ?”
“Bởi vì... ugh~” Wendy bụm miệng, khó khăn nói: “Bởi vì bull là động vật cho nên không bị gì.”