Theo lý thuyết, chút lực cản ấy lẽ ra chẳng nhằm nhò gì với Trương Đạt Dã cả, thế mà hôm nay cậu bước đi vất vả vô cùng.
Đến khi có tiếng phần phật vang lên, chiếc ô trong tay Tom bị lật ngược, may mà Trương Đạt Dã tóm chân Tom ngăn không cho nó bị gió thổi đi, chỉ là chiếc ô đã bay theo cơn gió rồi.
Quần áo Trương Đạt Dã và lông của Tom thoáng cái bị mưa xối ướt nhẹp, cả hai đành cứ như vậy đội mưa trở về Franky's House.
“Ơ? Sửa xong rồi à? Nhanh thế nhỉ?” Lúc đầu Trương Đạt Dã muốn quay về bằng đường cũ nhưng lại phát hiện cái lỗ hình mèo trên vách tường đã được sửa xong, gần như nhìn không ra vết sửa chữa, tay nghề này sắp sánh bằng Tom rồi đấy.
Franky vẫy tay với họ: “Ui, hai người ướt như chuột lột luôn.”