Diệp Ngôn hỏi: “Không phải bản gốc... nghĩa là sao?”
“Ví dụ tôi từng rút được xe cũ của Tom nhưng trên thực tế chiếc xe đó nên bị hỏng rồi mới phải. Hoặc như tôi từng rút được Star Piece giả, nhưng trên thực tế toàn bộ Star Piece giả đều bị đám người Sharkler lấy rồi. Với cả tôi từng rút được sữa bò thần kỳ do Tom đặc chế nhưng chắc chắn sữa đó đã bị Jerry uống cạn...”
Trương Đạt Dã liệt kê ra một đống đạo cụ lẽ ra đã không tồn tại, tổng kết lại: “Cho nên tôi phỏng đoán đạo cụ mà tôi rút được chắc đều là sản phẩm phục chế, hoặc cao cấp hơn thì là đồ của một mốc nào đó trong sông dài thời gian, đồ gốc không chịu ảnh hưởng.”
“Hiểu rồi.” Diệp Ngôn gật gù, ôm ngực bày ra vẻ mặt đau đớn dữ dội: “Tóm lại là phí tổn thất tinh thần của tôi đã bay theo gió.”
“He he.” Trương Đạt Dã xách Chiêng trấn hồn lên gõ đánh keng, muốn thử xem hiệu quả.