Tonjit rất cảm kích chạy về nhà thu dọn đồ đạc, ông ở trên cà kheo nhìn thấy lều vải của mình vẫn ở đó.
"Không phải anh đợi ở đây vài ngày rồi à? Chắc anh phát hiện ông ấy lâu rồi chứ?" Trương Đạt Dã hỏi Mắt Diều Hâu: "Cũng không phụ người ta một tay."
"Liên quan gì đến tôi." Mắt Diều Hâu không muốn xen vào việc của người khác, lại nói chính hắn cũng không biết người nọ ở trên cà kheo không xuống được.
"Cũng không thể nói không liên quan chút nào được. Một người là kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới, một người là cà kheo cao nhất thế giới." Trương Đạt Dã rất muốn cười.
"Cậu bảo tôi chém ông ấy à?"