Mọi người hưng phấn quan sát kiến trúc hai bên đường, ai nấy đều nhớ kỹ những nơi mình cảm thấy hứng thú, chờ về sau sẽ từ từ du ngoạn.
Cung điện Alabasta thoạt nhìn khá giống bản kết hợp của đền Taj Mahal - Ấn Độ và nhà thờ Hồi giáo Abu al-Abbas al-Mursi - Ai Cập, kiến trúc to lớn, trang trí tinh xảo, đẹp đẽ. Nghe Pell giới thiệu thì tòa cung điện này đã có ít nhất mấy trăm năm lịch sử. Kiến trúc lâu đời như vậy cũng thuộc hàng hiếm có trên toàn thế giới.
Lâu đài có lịch sử lâu đời lại bố trí tuyệt đẹp, tuy không phải phong cách trang trí hệ âm u nhưng cũng hợp với thẩm mỹ của Perona. Cô nhóc nóng vội muốn vào xem thử, chỉ là bị Trương Đạt Dã kéo lại, chờ Pell đi vào báo cáo.
Thế là hai vệ binh ở cửa thấy một đứa nhỏ vòng tới vòng lui trước cửa như ruồi không đầu, thậm chí còn vòng quanh hai người họ một vòng.
Vệ binh không dám giận cũng không dám nói, không thể bôi nhọ Alabasta trước mặt khách quý, nhất định phải giữ khí thế.