Tom chắp tay sau lưng, mặt mày chột dạ.
Thành Long ngồi xuống, nhặt một miếng xương nhỏ lên bẻ thử, khuyên can: "Không trách Tom được đâu, xương này dầm mưa dãi nắng tại đây bao nhiêu năm thế rồi, đã sớm bị phong hóa đến không ra hình dáng, bị Tom đụng lần này chỉ là trùng hợp."
"Chú Long ngây thơ lắm." Trương Đạt Dã cảm thấy không phải xương phong hóa nên mới bị Tom đá vỡ mà là vì bị Tom đá nên nó mới phong hóa nghiêm trọng như vậy.
Đến khi Brogy nghỉ ngơi đủ chạy từ chiến trường về thì thấy một mảnh đất đầy tro cốt, ánh mắt lập tức lộ vẻ mê mang: "Nhà tôi đâu?"
Trương Đạt Dã kéo Tom tới giải thích và xin lỗi một hồi: "Xin lỗi chú Brogy, trong quá trình thí nghiệm chúng tôi gặp chút tình huống bất ngờ."