Nhắc tới chiến tích của mình, Dorry rất kiêu ngạo. Hắn nhẹ nhàng thả mọi người xuống đất, cười nói: "Gegyagyagyagya~ đây là con mồi lớn nhất tôi từng săn được, bên kia Brogy cũng săn được một con."
Wendy nhìn về phía đối diện, thấy một tòa núi lớn tương đương. Cô bé tò mò hỏi: "Vậy con mồi của ai lớn hơn ạ?"
Thiếu nữ nho nhỏ chắp tay sau lưng ngước đầu, đôi mắt trong trẻo tràn đầy tò mò, ánh mặt trời dịu dàng chiếu rọi khiến đôi mắt to của Wendy càng long lanh, gió nhẹ nhàng thổi qua, mái tóc dài màu xanh bay tới trước người, Wendy tiện tay sửa lại rồi ngẩng đầu lên, tiếp tục chờ đợi câu trả lời của Dorry.
Nhưng Dorry chậm chạp không trả lời, chỉ nắm chòm râu dài của mình đứng đực ra đó. Cảnh này cứ như đã gặp qua ở đâu thì phải.
"Gabababa~" Tiếng cười của Brogy truyền tới: "Tao đến rồi này Dorry!"