"Nhưng anh không hiểu ma pháp, không biết lúc nào mới tính là thời cơ thích hợp. Wendy phải tự phán đoán nhé. Nếu em cảm thấy mình làm được thì cứ việc học thôi."
"Vâng! Em sẽ cố gắng!" Wendy gật đầu thật mạnh, ôm chặt hai quyển sách vào lòng. Ngửi được mùi của Grandeeney bên trên sách làm cô bé cực kỳ hăng hái.
"Nghe gì chưa? Wendy lại bắt đầu cố gắng rồi kìa." Trương Đạt Dã gõ mặt bàn trước mặt Perona: "Người nào đó khi nào mới có thể hơi tiến bộ một tí nhỉ?"
Perona kháng nghị: "Dạo này em cố lắm rồi đấy! Ai khiến anh nặng như heo, có nhấc nổi đâu mà!"
"Anh nặng lắm à?" Trương Đạt Dã vỗ vỗ Tom: "Tom ơi, xem sàn nhà dưới chân tao có bẩn không, có cần dọn dẹp không."