"Ái ui! Tên khốn kia đánh lén tao! Có tí võ đức nào không hả? Đánh yêu đừng đánh mặt biết không!" Mã Lão Ngũ hùng hổ lùi đầu về, tiếp tục tham chiến.
"Được rồi, Laboon cũng bảo là không thèm để ý còn gì. Chẳng phải có câu vết sẹo là huân chương của đấng hảo hán hay sao." Trương Đạt Dã khuyên một câu, sau đó nói: "Ai đánh nhau thì đánh nhau, ai ca hát thì ca hát đi, tiếp tục buổi tiệc!"
Crocus nhìn thoáng qua bàn cơm: "Tôi cảm thấy nên chuẩn bị thêm một ít nguyên liệu nấu ăn thì hơn."
Trương Đạt Dã không cần quay đầu lại, cũng chẳng cần nghĩ ngợi đã gật đầu cái rụp: "Nói có lý."
Chuyện nguyên liệu nấu ăn thì không cần quá lo, động tác nhảy chồm của Laboon vừa rồi không chỉ hỗ trợ mọi người vận động tiêu cơm mà còn mang lên bờ vô số thủy sản phong phú, đủ loại tôm, cua, cá là không phải bàn, còn nguyên một con động vật biển cỡ nhỏ bị dạt vào cửa dưới hải đăng kia kìa.