Bởi vì hiện tại biển Đông bên này đã bị Trương Đạt Dã pha trộn hỗn loạn cả, hàng hải sĩ Nami bị đặt trước, Zoro chưa chắc đã đến thị trấn Logue. Hơn nữa chắc chắn cậu nhóc sẽ được truyền lại thanh Wado Ichimonji, vậy thì sau này Zoro sẽ chỉ dùng vài thanh kiếm bình thường thôi nhỉ?
Nghĩ đến Nami, Trương Đạt Dã nhìn lướt qua mấy khẩu súng ngắn tinh xảo trên kệ trưng bày. Hay là tặng cô bé vài món quà để phòng thân?
Không chờ Trương Đạt Dã lựa chọn xong thì đã có giọng nói oang oang vang lên: “Ông chủ, mấy thanh kiếm này bao nhiêu tiền?”
“Ôi chao, quý khách đúng là có mắt nhìn hàng. Chất lượng của những thanh kiếm này cực kỳ tốt, gần như có thể so sánh được với ‘danh kiếm’ đấy…” Ippon Matsu tâng bốc hàng hóa nhà mình vài câu, hai tay xoa lấy xoa để: “Kiếm hoàn hảo như vậy mà mỗi một thanh chỉ cần 50 vạn Belly nhé. Ngài chọn tổng cộng ba thanh là 150 vạn Belly, cửa hàng còn có thể tặng cho ngài ba cục đá mài, rất hời đấy nhé.”
Đối phương chau mày: “Quá đắt, 3 thanh kiếm là 30 vạn nhé?”