Anh xin em hãy sử dụng sự thông minh này vào chỗ đứng đắn chút đi! Sao những lúc như thế này đầu óc của em xoay chuyển nhanh thế hả?
Trương Đạt Dã bất lực nói: “Đây chỉ là ví von thôi, ý của anh là có thể phải cần chút kích thích mới có thể thật sự học được loại sức mạnh này. Cứ cho là anh để em giúp đỡ thì em có thể dùng một tay nhấc anh lên rồi dùng tay kia để đánh anh được à?”
Perona chống nạnh, vẻ mặt không phục: “Đừng có mà xem thường người khác, anh dám để em thử một lần không?”
Trương Đạt Dã nhìn tay chân nhỏ xíu của cô nhóc, qua loa lấy lệ: “Được, chỉ cần em có thể dùng một tay nhấc anh lên thì anh sẽ để em đánh một trận.”
“Anh tự nói đấy nhá!” Perona khí thế hùng hổ túm lấy quần áo Trương Đạt Dã, tay vừa dùng sức...