Đúng vậy, chúng biết ghi chép. Đám người cá này tìm thấy sổ ghi chép nhân khẩu trong làng, trong sổ ghi lại chi tiết số người trong mỗi hộ gia đình, thậm chí đăng ký tình trạng hôn nhân và việc có con hay chưa, quản lý nhân khẩu cực kỳ khoa học.
Chẳng qua lúc này lại tiện cho Arlong tìm người dễ dàng hơn. Sau khi biết rõ tình hình thu phí, hắn nhìn những ngôi nhà bị Momoo phá hủy rồi quay sang phía bác sĩ già nọ: “Những cái tên không thu được tiền là ai? Bị Momoo giết chết cùng người nhà đấy à… Đau đầu nhỉ, vốn dĩ chỉ định giết những kẻ không nộp tiền thôi, coi như chúng xui xẻo.”
“Nếu mỗi tháng đều phải giao nộp nhiều tiền như vậy thì chúng ta sống thế nào được!” Dân làng xôn xao bàn tán, người thì giận dữ người thì buồn bã.
“Hãy kiên nhẫn một lát, ít nhất chúng ta tạm thời sống sót, hải quân sẽ sớm bắt chúng lại.” Tuy Genzo buồn thương nhưng cũng cảm thấy may mắn. May mà vị trí nhà của Bellemere tương đối hẻo lánh, không thì nguy rồi. Chắc chắn cô ấy không thể đào đâu ra 20 vạn Bellys cho một người lớn và hai đứa trẻ.
Nhưng sợ cái gì là cái đó tới, một người cá chợt nói: “Đại ca Arlong! Còn có một ngôi nhà cách xa làng! Bên đó có khói bốc lên.”