“Ê lão già, con thuyền này thuộc về ông đây, đám các người hoặc là gia nhập chúng tao, hoặc là cút xéo ngay đi.” Sau khi cân nhắc sức chiến đấu của hai bên, giọng của Dick cực kỳ tự tin.
Hiện giờ hắn cần người có người, cần vũ khí có vũ khí, chỉ thiếu một con thuyền hải tặc là có thể ra khơi. Mặc dù chiếc thuyền này nhìn không đủ oai phong nhưng lại có thể khiến người khác thả lỏng cảnh giác. Đã thế nó còn đủ lớn, về sau nếu thích thì sửa chữa thêm thế nào cũng được.
Zeff đã gặp quá nhiều người tự cho là đúng như vậy rồi, hắn thản nhiên nói: “Nếu tới ăn cơm thì chỗ của tôi lúc nào cũng hoan nghênh, nếu tới quấy rối thì xin hãy rời đi.”
“Xem ra đàm phán không thành rồi, vậy thì không còn cách nào nữa, thật đáng tiếc.” Dick đứng lên, vốn dĩ hắn cảm thấy dẫn theo đầu bếp ở nơi này đi cũng được, giờ xem ra chỉ đành xử sạch.
Đám thủ hạ của Dick có người rút dao, có người lấy súng ra, quây thành nửa vòng tròn, chậm rãi tới gần các thực khách và các đầu bếp.