“Ưm ưm ư…” Luffy giơ tay ra hiệu muốn nói, cậu cố nuốt thức ăn trong miệng nhưng bị nghẹn, dùng sức đánh mạnh vào lồng ngực mình lại không có tác dụng gì, sắc mặt dần trở nên khó coi.
Tom nhìn Luffy rồi nắm tay nện lên đỉnh đầu cậu nhóc, đánh cho đầu Luffy biến dạng, cả cổ cũng rụt vào rồi bắn ngược ra, cuối cùng thức ăn cũng bị Luffy nuốt xuống.
“A… được cứu rồi!” Luffy thở phào, ngây ngô cười: “Cảm ơn mèo nha!”
Tom xua tay ý bảo không cần khách sáo, nó quen với mấy việc kiểu này quá rồi.
Trương Đạt Dã và Ace cùng nhìn sang Luffy, tò mò cậu nhóc muốn nói gì.