Đây là trời sinh đã có điều kiện tiên quyết để đứng trên đỉnh thế giới này còn gì. Luồng Haki bá vương còn sót lại lướt qua người cậu, gần như không có cảm giác khó chịu gì. Dùng một câu ngầu hơn để miêu tả sẽ là, chút uy lực ấy chỉ như gió nhẹ táp qua mặt mà thôi.
Tom thì giỏi rồi, ban đầu nó cũng giống như Luffy, nhấc cái bụng tròn vo lắc lư loạn xạ. Sau đó thấy hai anh em gặp xui xẻo, nó cười đến đau cả bụng. Có điều nhìn nhiều cũng chán, nó nhanh chóng nằm ngáy khò khò, còn thở ra bong bóng nước mũi. Bây giờ nó vẫn còn đang trong cơn mơ kia kìa, nào biết đã có chuyện gì xảy ra.
“Ace, quả nhiên cháu cũng có ư?” Garp là người có tâm trạng phức tạp nhất, ông không hề thấy bất ngờ khi Ace có Haki bá vương, con trai của vua hải tặc có Haki bá vương cũng là chuyện hợp lý.
Thế nhưng việc này càng khiến Garp đau đầu hơn. Ông thật sự coi Ace như cháu trai ruột, chẳng lẽ ông phải trơ mắt nhìn Ace tiếp tục bước lên vết xe đổ của Roger hay sao?
Nếu cậu chỉ là một tên hải tặc nhỏ bé, du ngoạn và phiêu lưu mạo hiểm khắp nơi thì đã đành. Nhưng rõ ràng Ace muốn thành danh, khiến mọi người đều phải chú ý tới sự tồn tại của cậu. Đến lúc đó, thân phận của cậu sẽ không thể giấu được nữa.