“Nói cách khác, trong mười năm Sư Tử Vàng mai danh ẩn tích, rất có thể hắn đang nghiên cứu nhiều loại thú dữ khác nhau nhằm mục đích xây dựng một quân đoàn mãnh thú, sau đó tiến hành kế hoạch gì à?” Khỉ Vàng lắng nghe Trương Đạt Dã kể lại đầu đuôi mọi chuyện: “Nghe thôi cũng biết đấng nam nhi như hắn sẽ không làm việc gì đơn giản đâu~”
Trương Đạt Dã nói: “Trong lâu đài vẫn còn dư đảng của Sư Tử Vàng, chắc sẽ có người biết kế hoạch hoàn chỉnh. À đúng rồi, nhân vật nòng cốt là một chú hề mặc áo blouse, là người mà Sư Tử Vàng không tiếc bị thương cũng phải cứu cho bằng được.”
“Thông tin rất hữu ích, cảm ơn tình báo của các cậu.”
“Cảm ơn thì thôi, cho hỏi tiền thưởng khi đánh bại Sư Tử Vàng là bao nhiêu vậy? Tôi cần đến đâu để lĩnh tiền?” Trương Đạt Dã ước tính phải 4 tỷ đổ lên, chi bộ hải quân bình thường chắc sẽ không chi nổi số tiền này, mà hạm đội được phái đến chiến đấu lần này chắc cũng chẳng mang nhiều tiền như thế đến tận đây.
“Tiền thưởng? À, đúng… Cô cậu còn kiêm luôn cả thợ săn tiền thưởng nhỉ.” Khỉ Vàng nhún vai: “Nhưng tiếc thật đấy, Sư Tử Vàng không có mức tiền thưởng.”