Khoảng hai mươi người cầm súng săn cố chấp bắn ra một loạt đạn như mưa bão, tất nhiên, hầu hết đều nhắm vào Tom.
Nhưng lần này bọn họ có trạng thái giận giữ thêm vào, gần như đều giở hết ngón nghề thiện xạ của bản thân ra, người chịu khổ chính là Trương Đạt Dã ở gần Tom nhất.
Trương Đạt Dã một tay cầm ghế gấp, tay kia cầm chảo, vừa chạy vừa thỉnh thoảng quay người lại đánh đạn ‘leng keng’: “Tom, mày lại gài tao rồi!”
Tom nhún vai, sau đó rụt đầu tránh một phát đạn, rồi lại nhún vai một lần nữa, ý bảo nó không cố tình.
Bị Tom náo loạn, Trương Đạt Dã khá là chật vật nhưng áp lực đè lên sáu người còn lại giảm đi rất nhiều, chỉ cần chú ý đến đạn lạc mà thôi. Nói đơn giản thì là hy sinh một mình chủ nhân là cậu để cứu giúp những đồng bạn khác.